Làm personal branding thì liên quan gì tới mục tiêu
Khi nói tới Personal Branding, nên nói về mục tiêu trước (mục tiêu liên quan tới cạnh tranh).
Nếu bạn quá máu lửa, muốn lao vào đại dương đỏ, và sau khi tự lượng sức mình, bạn nghĩ mình sẽ vô địch, thì khi đó Personal Branding sẽ cần làm theo kiểu “nhà vô địch, siêu khác biệt”. Ví dụ lao vào thị trường ecommerce, trong đó đã có sẵn Shopee, Tiki… hay lao vào thị trường ngân hàng, trong khi có cả chục ngân hàng khủng khiếp đã tồn tại sừng sững vài chục năm, thì về cơ bản là xinh vĩnh biệt bạn.
Nhưng nếu bạn chỉ muốn tồn tại và sống sót, mà ko quan trọng là “tôi muốn đứng thứ mấy, đứng top đầu hay cuối”, thì khi đó làm Personal Branding kiểu khác, nhẹ nhàng hơn, ko cần định vị quá khác biệt, ko cần đầu tư quá nhiều công sức như kiểu 1. Ví dụ bạn làm một cái sàn kiểu như Shopee mà chỉ bán đồ hiệu của Đức, thì bạn sẽ vô địch luôn trong ngách đó, và chi phí ko cần quá nhiều.
Personal Branding thì cũng tương tự như Corporate Branding. Bạn muốn tham gia cuộc đua nào, và bạn muốn đứng thứ mấy? Bạn muốn chiến đấu trong thị trường nào, và muốn đứng thứ mấy?
Một số nhà tư vấn thương hiệu, hoặc thương hiệu cá nhân, cứ nỗ lực tư vấn để cá nhân làm theo cách của nhà vô địch, trong khi họ yếu xìu, họ quen về bét, và họ quen hy vọng “tôi sống sót là tốt lắm rồi”.
Có cá nhân thì chỉ quen vô địch, còn người tư vấn lại tư vấn theo kiểu “hãy làm như này như kia, để trờ thành một người sống bình thường và an toàn”. Thế là hỏng chuyện.
Đang nghe lại video này lần thứ n, đến đoạn này nhớ ra cái gì đó nên xin phép viết thành bài này. Video của anh Thành Nam. FSoft muốn chơi cuộc chơi lớn, triệu nhân sự, 50 năm, nên cách nhìn rất khác, phải tìm ra cái gì đó mà FSoft duy nhất có so với các bạn khác trên thế giới. Đưa bài học này vào các doanh nghiệp nhỏ, là chết luôn doanh nghiệp nhỏ.

